๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Đó là cảm giác day dứt tự nhiên của người đệ tử, nhưng Vương Thập Tam
Lang nhìn tro cốt Tứ Cố Kiếm rơi lên cửa chính Thần Miếu, trên bệ đá, không
hiểu sao trong lòng xúc động, những e ngại, lo lắng cuối cùng cũng biến mất.
Phạm Nhàn bỗng cười khà khà nói: "Nếu sư phụ ngươi biết xương cốt mình
còn có thể đập cửa Thần Miếu một lần nữa, chắc hồn phách lão sẽ vui mừng
bay lượn khắp nơi..."
Hai thanh niên hiểu rõ tâm ý của Tứ Cố Kiếm, nên mới ném tro cốt lên cửa
Thần Miếu. Họ biết chắc chắn điều này phù hợp với suy nghĩ của vị Đại tông sư
kia.
Cuối cùng Vương Thập Tam Lang cũng cười phá lên.
Lúc này điều duy nhất cần cân nhắc là cánh cửa Thần Miếu đã bị đập, chắc
chắn Thần Miếu chắc chắn sẽ có phản ứng. Vương tam thương nhận lấy gậy gỗ
từ tay Phạm Nhàn tiếp, thắt lưng hơi khom xuống, nhìn chằm chằm vào cánh
cửa Thần Miếu, bắt đầu chuẩn bị một đòn liều mình.
Phạm Nhàn vươn tay phải lên, ngăn hành động của hắn lại, gương mặt như
cười như không, im lặng chờ đợi phản ứng từ Thần Miếu. Tâm trí của y đã thoát
ly mọi lo sợ hay mất mát, Hải Đường và Vương Tam Lang cho rằng việc y trở
lại Thần Miếu là liều lĩnh, nhưng y không nghĩ vậy. Bởi lần trước, y đã sai sót
một lần khi tính toán Thần Miếu, suýt nữa chết oan, nhưng y tin rằng lần này
mình sẽ không sai lầm. Bởi bây giờ, trong Thần Miếu chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231970/chuong-2034.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.