๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Vũ khí của Hải Đường vẫn là thanh nhuyễn kiếm bên hông, còn Vương
Thập Tam Lang không hiểu lấy từ đâu ra một cây gậy gỗ giống như thợ săn, ánh
mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào cánh cửa Thần Miếu hé mở.
Ba người im lặng canh giữ trước cửa Thần Miếu.
Phạm Nhàn nhận ra thiên địa nguyên khí xung quanh cực kỳ nồng đậm, nên
mới nhắm mắt ngồi xuống. Trước khi vào Thần Miếu, ít nhất y phải đảm bảo có
thể di chuyển, nếu phải chạy trốn, chí ít cũng sẽ không vướng víu Hải Đường và
Vương Thập Tam Lang. Thần Miếu ở ngay trước mắt, cửa Thần Miếu đã mở,
đợi hàng vạn năm rồi, không nên nôn nóng trong giây lát.
Không biết bao lâu sau, Phạm Nhàn từ từ mở mắt ra, hấp thụ đầy đủ thiên
địa nguyên khí qua ba vạn sáu ngàn lỗ chân lông, sửa chữa không ít kinh mạch
bên trong, chân nguyên tích tụ tại tuyết sơn sau lưng cũng có thể chậm rãi lưu
chuyển.
Tinh thần Phạm Nhàn khá hơn nhiều, đã sẵn sàng bước vào Thần Miếu.
Ánh mắt Phạm Nhàn dừng lại ở cửa Thần Miếu, lúc này Vương Thập Tam
Lang cũng đang căng thẳng nhìn về phía đó. Chỉ nghe tiếng ken két, một chú
chim non đáng yêu đi ra từ trong Thần Miếu, kêu lên hai tiếng về phía ba người
đang căng thẳng bên ngoài.
Con chim nhỏ này toàn thân xanh biếc, vô cùng đẹp đẽ, toát lên vẻ thanh
khiết. Ba người bên ngoài Thần Miếu nhìn thấy chú chim nhỏ đi đến, không
khỏi sững sờ, không ngờ ra đón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231946/chuong-2010.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.