๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Mọi người xung quanh ngạc nhiên, kể cả Phạm Tư Triệt ôm vại cũng biến
sắc, làm sao mà ngờ được mình đang ôm tro cốt của Tứ Cố Kiếm, di hài của
một Đại tông sư!
Vương Thập Tam Lang cũng kinh ngạc, cẩn thận tiếp nhận vại tro cốt như
nhận báu vật, không nói câu nào mang vào trong xe. Phạm Nhàn thấy cảnh này
không nhịn được âm thầm kêu khổ, chẳng lẽ sắp tới dọc đường mình phải ở
cùng với người chết.
"Tại sao?" Vương Thập Tam Lang chợt thò đầu ra khỏi xe, cau mày hỏi.
"Sư phụ ngươi dặn, nếu ta tới Thần Miếu thì nhất định phải mang theo lão."
Phạm Nhàn nhún vai bất đắc dĩ.
o O o
Nhìn đoàn xe dần xa, Phạm Tư Triệt quỳ trên mặt tuyết tiễn huynh trưởng,
trong mắt Tư Lý Lý đột nhiên ẩn chứa nỗi thất vọng và buồn bã không che giấu
nổi. Cô quay lại hỏi Hoàng đế: "Tại sao hắn không chịu vào kinh?"
Hoàng đế Bắc Tề vẻ mặt bình thản, chắp tay sau lưng, im lặng rồi nói: "Hắn
đã cá cược với Khánh Đế, tất nhiên phải thua rồi phải chịu, không chịu phục vụ
trẫm, làm sao lại vào Thượng Kinh thành? Lần này đi Thần Miếu, hắn và lão
nhị Phạm gia đã chuẩn bị nhiều năm, chắc cũng có kế hoạch, nàng đừng quá lo
lắng."
"Nhưng sao Đóa Đóa không đến nói vài lời với chúng ta?"
"Thân phận hiện tại của cô ấy là bằng hữu của Phạm Nhàn, điều này tất cả
thiên hạ đều phải rõ ràng. " Hoàng đế nói xong câu này, trong mắt lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231931/chuong-1995.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.