๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
"Trích Tinh lâu." Ánh mắt Hoàng đế hơi tán loạn nhìn chằm chằm lên bầu
trời màu xám tro, ngài biết kẻ sử dụng cái rương kia chắc chắn không phải là
lão Ngũ, bởi nếu đó là lão Ngũ thì e là lúc này đã sớm giết vào cung điện mất
rồi. ngài thở hổn hển nói: "Giết sạch!"
<<Khánh Dư Niên - Tác giả: Mèo Nị>>
Hoàng đế bệ hạ đột nhiên bị ám sát, hôn mê bất tỉnh, sinh tử bất định khiến
tất cả các tướng sĩ trên hoàng thành cảm thấy kinh hãi đến tê liệt, không ai biết
phải làm gì ngay lúc này. Những cường giả bị vây khốn trong hoàng thành vẫn
chưa thoát ra được, chỉ cần đợt tên thứ hai bắn ra là tất cả đều phải chết, kể cả
Phạm Nhàn vẫn còn hôn mê.
Các Thái y đang chạy từ Thái Y Viện lại đây, Cung Điển với khuôn mặt
mày tái mét đã đến bên cạnh Hoàng đế bệ hạ, lấy thuốc men quân trang ra cố
cầm máu cho bệ hạ nhưng hiệu quả có vẻ không tốt cho lắm.
Còn Diêu thái giám vẫn nhớ rõ lời dặn cuối cùng của bệ hạ trước lúc hôn
mê. Lão run rẩy bước qua vọng lâu, cẩn thận đến bên phó thống lĩnh cấm quân,
nhỏ giọng tuyên đọc lệnh cuối cùng của bệ hạ. Diêu thái giám co ro trên tường
thành hoàng cung, trông rất buồn cười nhưng thực ra là vì lão quá sợ hãi, bởi vì
lão biết bệ hạ là một cường giả mạnh mẽ thế nào, thế mà một vị quân vương
như thế bị một thích khách vô hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231913/chuong-1977.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.