๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Hoàng đế bệ hạ giơ tay trái lên ngực, nhìn máu đọng trên lòng bàn tay trắng
ngần, hơi nhíu mày , khó khống chế cảm giác mệt mỏi, lần đầu trong lòng tự
hỏi, hay là mình thực sự đã già? Trong đôi mắt ngài thoáng qua một tia sát ý khiến lòng người rúng động.
Bốn người xuất thủ hôm nay ngài đều biết rõ. An Chi đương nhiên không cần
nói, không ngờ tiểu tử này thế lại có thể thi triển kiếm khí rời khỏi thân thể,
thiên phú và chăm chỉ đến mức phi phàm. Còn Ảnh Tử luôn theo đuôi theo lão
chó già kia vẫn ẩn nấp trong không gian xung quanh của trẫm, quả thực xứng
danh thích khách đệ nhất thiên hạ.
Còn hai đồ đệ Khổ Hà và Tứ Cố Kiếm, Hoàng đế bệ hạ cũng không hề xa
lạ, tuy chưa từng gặp Hải Đường Đoá Hoa, nhưng ngài thầm hiểu về Thánh nữ
Bắc Tề này, biết mối quan hệ với Phạm Nhàn, từng có ý định cho Phạm Nhàn
cưới người con gái này. Vương Thập Tam Lang... cảnh tượng trên Đại Đông
sơn năm xưa khiến ngài ghi nhớ, cực kỳ tán thưởng.
Ngoại trừ Ảnh Tử, ba vị trẻ tuổi xuất sắc như thế chắc chắn sẽ trở thành
nhân vật vĩ đại nhất thiên hạ trong tương lai, hôm nay tuy thất bại nhưng vẫn
chiến đấu oanh liệt, khiến Hoàng đế bệ hạ không khỏi tán thưởng, không nỡ ra
tay sát hại.
Hoàng đế chậm rãi bước ra khỏi Thái Cực điện vắng lặng, từng bước đi
chậm rãi, dần ổn định nguyên khí cuồng bạo trong cơ thể đang bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231905/chuong-1969.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.