๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Nhưng cửa điện không mở hẳn, cái miệng quá nhỏ, nên khi quả cầu tuyết
trôi tới cửa chính Thái Cực điện, kích thước lại lớn hơn cửa điện một chút. Quả
cầu tuyết đâm mạnh vào cửa điện, nhưng lạ thay không phát ra tiếng động.
Những cánh cửa gỗ chạm khắc cầu kỳ kia trong nháy mắt bị ý chí chiến đấu và
sát khí bao bọc trong quả cầu tuyết phá hủy, những vết nứt hằn sâu vào gỗ, tan
nát như bẻ gãy cành khô.
Có lẽ hàng vạn năm thời gian sẽ lặng lẽ hủy diệt tất cả, nhưng vật thể tạo từ
những sợi tuyết này lại sinh ra sức mạnh kinh khủng đến thế, vốn chỉ là những
bông tuyết mỏng manh, quay cuồng với tốc độ cao, biến thành vô số lưỡi đao
sắc bén, chẻ đứt tất cả những gì tồn tại trong không gian.
Hiệu ứng đáng sợ như vậy, tất nhiên là do vị Đại tông sư trong không gian
ấy, vào giây phút này đã phát huy cảnh giới đỉnh cao của mình.
Quả cầu tuyết phá không lao đi, bay qua con đường hoàng cung dài dằng
dẵng, đâm vào dưới ngự đài, âm thanh lại vang lên, rầm một tiếng tuyết cầu nổ
tung, tuyết bay ra như mũi tên sắc bén xè xè bắn về tứ phương tám hướng, làm
cả Thái Cực điện khẽ rung động. Tuy cột chống không có dấu hiệu đứt gãy,
nhưng trang trí xa hoa bên trong điện đều bị đánh thành một đống phế tích! Vài bóng người bắn ra, Vương Thập Tam Lang và Hải Đường rơi thẳng
xuống đống phế tích, máu tươi phun trào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231904/chuong-1968.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.