๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Nụ cười nơi khóe miệng Hoàng đế thu lại, tay phải khẽ vung lên, ngón tay
như mang theo cả ngọn Đại Đông sơn ép xuống Phạm Nhàn! Cạch một tiếng, ngón tay Phạm Nhàn vỡ vụn! Thân thể như bị Thiên thần
đánh trúng, bay ngược lại phía sau nhưng không giống lúc trước tự thoát lực mà
toàn thân như không còn chút sức nào, ngã sầm xuống tuyết, không cử động
được.
o O o
Hai cha con chiến đấu sinh tử trên tuyết dường như cũng quên mất nhát
kiếm đâm trượt bay ra khỏi tay Phạm Nhàn, quên mất thanh Đại Ngụy Thiên Tử
kiếm hướng về phía cửa chính Thái Cực điện.
Nhưng thực ra hai cha con này không hề quên, vì trong trận chiến này, hai
cường giả hùng mạnh thiên hạ sẽ không làm động tác thừa hay lãng phí sức.
Kiếm bay đi nhất định còn đoạn sau. Đoạn sau chính là hoa văn cửa chính
Thái Cực điện phức tạp, vì khi Phạm Nhàn lần đầu phun ra kiếm khí kinh
người, cánh cửa chính đóng im ỉm đã mở ra một cách kỳ lạ.
Vương Thập Tam Lang bay ra từ trong trung tâm triều đình Khánh Quốc tối
om om, mặc áo vải. Giữa không trung, hắn đón lấy Đại Ngụy Thiên Tử kiếm
tuột khỏi tay Phạm Nhàn, khuỷu tay phải cong lại, lao nhanh như chớp trên trời,
thân hình phình to. Hắn gầm lên, tích lũy sức mạnh đã lâu, một kiếm sát phạt
nhắm thẳng gáy Hoàng đế!
Một kiếm mang ý chí tráng liệt vô song, được Vương Thập Tam Lang phát
huy tới cực điểm. So với kiếm của Ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231902/chuong-1966.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.