๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Không ai dám ngăn Hồ Đại học sĩ, trong tình thế căng thẳng không ai lo tới
chuyện ông tiến vào. Chỉ có vài quan Trung thư lo lắng ông bị Phạm Nhàn đã
nổi điên làm hại, hoảng hốt kêu lên.
Nhưng Hồ Đại học sĩ không để ý, một tay ôm chặt Phạm Nhàn từ phía sau,
kéo y lùi lại, hoảng loạn hét lên: "Ngươi điên rồi!"
Trong mắt mọi người, rõ ràng Tiểu Phạm đại nhân thiên tài thi ca đã điên
rồi, nếu không sao dám coi thường uy nghiêm triều đình, gây ra tội ác khủng
khiếp như thế? Những gì xảy ra hôm nay ở kinh đô, nếu không phải mưu phản
thì còn gọi là gì? Hồ Đại học sĩ cũng biết, chỉ riêng việc sát hại các quan trong kinh đã đủ
khiến Hoàng đế bệ hạ phẫn nộ, đẩy Phạm Nhàn xuống địa ngục muôn kiếp,
nhưng ông vẫn quyết giữ chặt Phạm Nhàn không cho hành động. Giết Đại học
sĩ đương triều ngay trong Môn Hạ Trung Thư, như vấy máu lên trước điện!
Chưa từng có tình cảnh này xảy ra ở Khánh Quốc, hay trên toàn bộ thiên hạ!
Cảnh tượng lúc này vừa buồn cười vừa kỳ quái, nhưng không ai cười. Dưới
chân thành, mọi người kinh hoàng nhìn tấm thân già yếu của Hồ Đại học sĩ
đang quyết tâm giữ chặt lấy Phạm Nhàn. Nhưng ông làm sao giữ nổi, kéo nổi y?
Phạm Nhàn chợt cảm thấy trái tim lạnh lẽo của mình dấy lên hơi ấm. Y mỉm
cười, cúi đầu nói: "Thôi buông tay đi, đã muộn rồi."
Hồ Đại học sĩ phía sau giật mình, run rẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231872/chuong-1936.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.