๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Vậy tại sao những người bị lãng quên lại xuất hiện trong kinh đô, bên cạnh
Hoàng đế vào lúc này? Hay Hoàng đế đã hoàn toàn khống chế được Khánh
Miếu? Nhưng năm đó Đại tế tự Khánh Miếu đã chết rất kỳ lạ, Nhị tế tự Tam
Thạch đại sư cũng chết đầy uất ức, phần lớn các tế tự Khánh Miếu trên Đại
Đông sơn cũng đã chết dưới cơn thịnh nộ của Hoàng đế. Vậy tại sao các khổ tu
sĩ Khánh Miếu lại quay sang ủng hộ Hoàng đế? Hay thực sự như Trần Bình Bình từng nói, hay chính mình mơ hồ đoán
được... năm xưa Hoàng đế từng tiếp xúc với ý chí Thần Miếu? Và chính vì thế
những khổ tu sĩ này mới bỏ qua mối thù xưa mà đứng về phía Hoàng đế, giúp
ngài phát tán hào quang ra trần thế?
Mưa không hề nặng hạt, trong thiên địa tự có duyên phận, khi Phạm Nhàn
thoát khỏi dòng suy nghĩ trong làn mưa phùn, vô thức ngẩng đầu lên thì đã thấy
Khánh Miếu trước mặt cách đó không xa.
Ngôi miếu ấy có màu đen sạm, mái cong thoáng ẩn hiện, im lìm bên con
đường hoang vắng, trên chở trời mưa, dưới không vương bụi trần, tường bao
quanh, bên trong có tháp tròn đứng lặng yên.
Phạm Nhàn chăm chú nhìn tòa kiến trúc thanh nhã ấy, không biết trong lòng
có cảm xúc gì. Trong ngôi miếu này, y từng vô tình đi ngang qua Hoàng đế,
từng nhìn thấy tiểu cô nương thích gặm đùi gà dưới rèm cửa vuông, cũng từng
cẩn thận nghiên cứu những bức tranh kỳ lạ vẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231798/chuong-1862.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.