๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Cánh cửa Thái Bình biệt viện mở ra, Phạm Nhàn không đoái hoài đám tùy
tùng, bước vào cửa một cách trang nghiêm. Tiếng kẽo kẹt vang lên, cánh cửa
lớn đóng sầm sau lưng y. Đám viên chức Giám Sát viện lập tức tản ra, nắm giữ
các vị trí then chốt ở đầu cầu, cảnh giác nhìn ngó bốn phía.
Một lúc sau, tiếng vó ngựa dồn dập cùng tiếng ngựa hí vang lên, hàng trăm
kỵ binh màu đen mệt mỏi rũ rượi theo đường lớn bên sông Lưu Tinh chạy tới.
Tiếp đó, tiếng vó ngựa như sấm dội vang lên rồi ngừng hẳn ở nơi xa hơn
một chút. Không rõ là quân phòng vệ hay cấm quân.
Cuối cùng, một chiếc xe ngựa đen đi đến, dừng bên kia cầu. Từ trên xe có
một người mặt lạnh như băng bước xuống, chính là Ngôn Băng Vân. Hắn
không bước qua cầu, chỉ lặng lẽ nhìn về phía cổng biệt viện.
Những người theo Phạm Nhàn vào Thái Bình biệt viện, ngoài một số thành
viên Khải Niên tiểu tổ, phần lớn đều là quan viên Nhất Xử. Với sự giúp đỡ từ
trong cung, Ngôn Băng Vân tạm thời khống chế được tình hình tòa kiến trúc u
ám của Giám Sát viện, nhưng vẫn không cách nào kiểm soát hết Bát Đại Xử,
nhất là Nhất Xử.
Phạm Nhàn ngày xưa một mình oai phong lẫm liệt đến thế nào, quan lại
Nhất Xử đều xem Phạm Nhàn như tổ tông, hôm nay màn kịch lớn trước cung
đình kết thúc, Phạm Nhàn ôm thi thể Trần Bình Bình rời khỏi quảng trường
trước cung điện không bao lâu, quan lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231771/chuong-1835.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.