Lần cuối cùng triều đình Khánh Quốc hay tin về Phạm Nhàn, y vẫn còn ở
ngoài quốc cảnh, đang trên đường từ Đông Di đô trở về kinh đô. Cho dù là bay
đi nữa cũng khó lòng trở về kịp. Nhưng điều khiến mọi người không thể tin nổi
là Phạm Nhàn vẫn quay về kịp! "Cố thủ cửa thành! Cung thủ chuẩn bị!" Thống lĩnh Chính Dương môn là
người đầu tiên phản ứng. Mệnh lệnh hắn ta nhận được là hôm nay đóng cửa
thành, nghiêm cấm ra vào. Giọng hắn ta run rẩy, nhìn hai mươi mấy Hắc Kỵ
càng lúc càng gần, giống như đang nhìn hàng vạn quân địch sắp tấn công thành,
mặt mày tái nhợt ra lệnh.
Cho dù là Tiểu Phạm đại nhân đã quay về, nhưng hôm nay, đặc biệt là hôm
nay, không thể để y vào kinh!
"Tiểu Phạm đại nhân, hôm nay..." Thống lĩnh Chính Dương môn muốn giải
thích với Phạm Nhàn đôi lời, nhưng Phạm Nhàn không có thời gian nghe giải
thích. Tốc độ chiến mã dưới chân y vẫn không giảm, đôi mắt quét qua tường
thành Chính Dương môn, thấy binh sĩ dàn trận đợi sẵn, lòng y nhói lên, biết
mình vội vã chạy về kinh đô vẫn không kịp.
Đôi mắt Phạm Nhàn lóe lên hai tia lạnh lẽo, nhìn chằm chằm vào binh sĩ
trên thành khiến bọn họ e sợ phải rời mắt đi.
Đoàn Hắc Kỵ càng lúc càng gần cửa thành, Phạm Nhàn giơ tay phải lên rồi
chém xuống, hai mươi mấy kỵ binh sau lưng hình thành đội hình tam giác, giảm
tốc độ, giữ khoảng cách ngoài tầm bắn cung tên trên thành.
Cõi lòng đám người trên cửa thành kinh đô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231765/chuong-1829.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.