๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Phạm Nhàn phi ngựa hết tốc lực, nhập vào dòng lũ Hắc Kỵ kia, bóng dáng
cô độc đã biến mất, chỉ còn sóng thần hắc mã cuồn cuộn.
Chẳng có mệnh lệnh, chẳng có lời nói, thân hình Phạm Nhàn nhẹ nhàng bỏ
lại tuấn mã đã chạy suốt đêm, phi thân lên con tuấn mã của phó thống lĩnh bên
cạnh. Phó thống lĩnh cũng đã chuyển sang con ngựa khác sẵn sàng.
Đổi ngựa trong tốc độ cực nhanh, suôn sẻ không vướng mắc, Hắc Kỵ thuật
ngựa vô song, quả thực danh bất hư truyền. Các tướng sĩ Hắc Kỵ nhìn nét mặt
lo lắng gấp gáp của Viện trưởng, không hỏi han, hiểu là có chuyện lớn xảy ra,
bèn yên lặng mà dũng mãnh đi theo Phạm Nhàn, phi nước đại về phía đồng
bằng phía đông.
Tiếng hí dài vang lên, từ miệng con tuấn mã đêm qua đã phục vụ hết mình,
bọt mép trào ra, bốn chân run rẩy, kiệt sức gục ngã. Chỉ trong chớp mắt, năm
trăm Hắc Kỵ đã biến mất ngoài đồng bằng Yến Kinh, chỉ còn lại con tuấn mã và
làn bụi mịt mờ.
Binh lính trên Yến Kinh thành trố mắt, nhìn cảnh tượng kỳ lạ phía trước, rất
lâu sau không thốt nên lời. Họ từng nghe nói về sự lợi hại của Hắc Kỵ, nhưng
hôm nay tận mắt chứng kiến vẫn kinh ngạc khôn xiết, nhất là kỵ sĩ đơn thương
độc mã đi tới là ai? Khi đại tướng Vương Chí Côn hay tin sự việc sáng sớm, lo lắng ra lệnh
phòng thủ, phong tỏa biên giới Khánh Quốc với Bắc Tề và Đông Di. Những câu
hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231764/chuong-1828.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.