๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Điều làm Lâm Uyển Nhi bất ngờ nhất là thấy cựu Đại học sĩ Thư Vu tiên
sinh tuy đã lui về vườn nhà bế cháu nhưng nay cũng có mặt ngoài đại điện, đôi
mắt lõm sâu nhìn chằm chằm cánh cửa đóng im ỉm, giữ vẻ im lặng trái ngược
hoàn toàn với tính khí nóng nảy thường ngày.
Mọi người thấy Thần quận chúa đến, vội tách ra hành lễ. Chỉ riêng Hồ Đại
học sĩ nhìn cô với ánh mắt lo lắng giống như Cung Điển. Có vẻ những vị đại
nhân triều đình sau sự việc này đều cùng một mối lo.
Bọn họ lo ngại sau khi Hoàng đế bệ hạ xử tử Trần Bình Bình, Giám Sát viện
sẽ phản ứng thế nào, nhất là... Phạm Nhàn sẽ phản ứng ra sao.
Trong số những người có mặt, Lâm Uyển Nhi thân thiết nhất với Ninh Quý
tần bởi từ nhỏ thường ăn ở trong phủ đệ của bà. Nhưng hôm nay thấy nét mặt
Ninh Quý tần có phần kỳ lạ, trong lòng cô nhói lên. Sau khi hành lễ với các Đại
học sĩ, cô liền đi đến bên Tĩnh Vương.
"Nhược Nhược đã vào được nửa canh giờ." Dường như Tĩnh Vương biết rõ
đứa cháu ngoại của mình vẻ ngoài thì ngây ngô nhưng thực tế khôn khéo không
khác gì mẫu thân, cũng biết cô muốn hỏi gì bèn buồn bã nói: "Ngoài cô ấy ra,
bệ hạ chưa gặp ai khác. Con đừng nghĩ đến chuyện lợi dụng sủng ái của Hoàng
đế bệ hạ mà xông vào cầu xin cho lão chó già kia."
Lúc này các đại nhân vật mỗi người tự có tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231751/chuong-1815.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.