๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Đằng Tử Kinh thở dài, cúi đầu chào rồi vội vã chạy theo chiếc ngựa xe phía
trước.
Lâm Uyển Nhi quay về phủ, trong thời gian ngắn nhất triệu tập tất cả gia
đinh, hộ vệ và người làm trong Phạm phủ, nghiêm khắc dặn dò một số việc cần
chú ý gần đây, nhất là cấm thảo luận lung tung.
Là chủ mẫu đương quyền của Phạm phủ, dù vẫn được gọi là hiền hậu,
nhưng mấy năm qua trông coi việc nhà, uy tín của cô trong phủ đã được thiết
lập vững chắc. Hôm nay kinh đô hỗn loạn, ai cũng biết Phạm phủ là một trong
những trung tâm chấn động, tất cả đều vâng lời, không dám xuề xòa.
Ánh mắt Lâm Uyển Nhi chậm rãi quét qua, tính toán lực lượng có thể điều
động trong phủ. Khải Niên tiểu tổ ở lại không nhiều, phần lớn là các kiếm thủ
hộ vệ, những người này cần ở lại bảo vệ Phạm phủ, không thể phái đi. Chỉ có
Đại Bảo hôm qua đi viếng mộ ở Lão Lâm phủ, hôm nay gặp chuyện lớn phải
lập tức triệu tập về.
Cô lại nghĩ tới một chuyện, vẫy gọi quan viên Khải Niên tiểu tổ, nhẹ nhàng
căn dặn: "Cũng phái người sang Nhất Xử, không cần làm gì, chỉ duy trì liên
lạc."
Tuy bên Giám Sát viện vẫn không có tư gì đưa tới, nhưng Lâm Uyển Nhi
biết với tâm trí đế vương của Hoàng đế cữu cữu, chắc chắn kiến trúc vuông vức
âm u kia đang bị quân lực cường đại kiềm hãm, mà Nhất Xử gần Đại Lý tự,
ngược lại có thể sẽ có sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231750/chuong-1814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.