๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Ánh mắt Hoàng đế lạnh lẽo, pha chút đỏ ngầu cuồng nộ.
Hai bàn tay Hoàng đế run rẩy nhẹ, trên đó là máu tươi và vô số vết thương
hãi hùng.
Những lỗ nhỏ trên bộ long bào của Hoàng đế bắt đầu rỉ máu, không ngừng
thấm ra ngoài cơ thể, lan ra trên những vết tổn hại và chỗ cháy khét, khiến bộ
long bào bị nhuộm thành nham nhở.
Hoàng đế bị thương nặng, những viên thép có thể xuyên thủng đá xanh kia
chắc vẫn còn lưu lại trong cơ thể ngài, nhưng cuối cùng ngài ... vẫn chưa chết.
o O o
Những mảnh vỡ chén sứ đâm vào trong cơ thể Trần Bình Bình, hắn cũng bắt
đầu rỉ máu, có lẽ do máu trong người ông vốn không còn nhiều, nên máu chảy
không nhanh, nhưng vẫn nhanh chóng thấm ướt bộ quan phục Giám Sát viện
màu đen rách nát.
Hoàng đế tiến lại trước mặt Trần Bình Bình, ngực hơi phập phồng. Trên
người hai quân thần đều là vô số vết rách nhỏ thâm nhập vào xương thịt, đau
đớn tột cùng, máu không ngừng rỉ ra, trông rất giống nhau.
Ngài cúi nhìn thoáng qua những vết thương kinh hoàng trên ngực và bụng,
khóe môi khẽ rung động, có vẻ không ngờ tới thời điểm này mà trên đời vẫn
còn kẻ có thể đưa mình lại gần cái chết đến thế. Một nỗi căm phẫn và giận dữ
khó kiềm chế bắt đầu sôi trào trong cơ thể quân vương.
Bàn tay Hoàng đế siết chặt cổ Trần Bình Bình, mắt nhìn thẳng vào mắt ông,
lộ vẻ độc ác thấu xương, nói từng chữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/4231739/chuong-1803.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.