- Có ai có thể chứng minh được sự tồn tại của Thần Miếu không?
Phạm Nhàn vẫn như cũ muốn chứng minh tinh thần mình vẫn là của người ở thế giới hiện đại.
Phí Giới ngạo nghễ nói:
- Khổ Hà quốc sư là một trong tứ đại tông sư, chỉ bất quá lọt vào mắt xanh của Thần Miếu đã trở thành một tuyệt thế cường giả trên đại lục, cái đó chẳng lẽ không đủ để chứng minh sao.
- Hay là Khổ Hà ăn nhiều thuốc kích thích rồi mượn Thần Miếu làm cái cớ thôi.
Phạm Nhàn bĩu môi mếu máo.
- Phi, tuy rằng ta cũng rất đố kỵ với vận khí của tên trọc Khổ Hà, nhưng hắn kính thần như một trong mấy chục năm qua, điểm ấy quả thật làm ta rất bội phục, hắn sao có thể lấy Thần Miếu làm cái cớ chứ…còn nữa, ‘thuốc kích thích’ là cái gì?
- À, cái đó là một loại dược liệu đại bổ, cùng loại với tiên đan,…khẳng định là bổ đến đầu, nếu không tóc hắn làm sao mà rụng hết được.
Phạm Nhàn cười hì hì nói đùa với lão sư.
Phí Giới mặc kệ hắn:
- Thần Miếu cũng như người có Thiên Mạch, đều là tồn tại trong điển tích, trong tế tự hoàng thất của các quốc gia, tế tự Thần Miếu là quan trọng nhất. Nhưng Thần Miếu không muốn quấy nhiễu thế sự, cũng không nhập thế, cho nên tế tự chỉ là thiên đàn ở ngoài hoàng cung ba dặm. Khánh quốc cùng Bắc Tề quốc trong thiên đàn đều có đại tế tự của Thần Miếu, nhưng mà bọn họ chưa bao giờ hỏi tới chính sự của đất nước. Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khanh-du-nien/110353/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.