Đã bao năm rồi Khang Kiều chưa gặp lại ông lão dưới gốc cây hòe ấy?
Đó là người duy nhất ra tiễn khi cô rời khỏi Brunei tới đảo Bali. Lúc đó ông đã hỏi cô: “Cháu nghĩ kỹ chưa?”. Khang Kiều gật đầu, sau đó ông không nói gì nữa, chỉ thở dài, sau đó vỗ vai Khang Kiều.
Đó là một trong số ít người đối xử tốt với gia đình họ trong quãng thời gian xa xôi ấy. Bây giờ ông đang nhìn cô bằng biểu cảm hiền hòa như một bậc cha chú.
Khang Kiều bước từng bước lại gần.
“Quản gia Diêu.”
Từ sau khi quản gia Diêu xuất hiện, Khang Kiều đại khái đã biết được bí mật của Hoắc Thành Quân, cũng đoán được cái bóng ngồi trong chiếc ô tô đen hôm đó cô nhìn thấy là ai, người tặng bộ người máy gia đình cho thằng bé là ai.
Sau khi quản gia Diêu nói: “Khang Kiều, có thể cùng chú đi gặp một người không?”, Khang Kiều đã gọi cho Jenny một cuộc điện thoại.
Khang Kiều ngồi ở bên trái hàng ghế sau, quản gia Diêu ngồi bên phải.
Chiếc xe chở họ đi từ từ men theo con đường quốc lộ. Cảnh sắc lúc này rất giống buổi chiều mùa hạ năm đó. Chỉ khác là Hoắc Chính Khải năm xưa giờ trở thành quản gia Diêu.
Cuối cùng, xe dừng lại trước một căn biệt thự màu trắng.
Được quản gia Diêu dẫn đường, Khang Kiều gặp Hoắc Chính Khải đang đứng trên bãi cỏ, chơi đùa cùng một con chó hoang. Quản gia Diêu nói với cô: “Ông Hoắc không biết chú đưa cháu tới đây”.
Chính vì như vậy, Khang Kiều chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khang-kieu/1488328/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.