Khang Kiều ngồi ngẩn người trước gương trang điểm. Bình thường giờ này cô đã sắp xuống bàn ăn rồi. Trong hợp đồng có viết, bữa sáng và bữa tối cô bắt buộc phải có mặt.
Hợp đồng? Trong hợp đồng chỉ nhắc tới bữa sáng mà không nhắc tới nụ hôn. Tối qua cô cứ thế hồ đồ hôn Hoắc Liên Ngao trong phòng mình, hơn nữa không chỉ hôn.
Cứ nghĩ tới những việc đã làm sau nụ hôn đó, Khang Kiều lại đứng ngồi không yên. Cô khoanh tay, đi đi lại lại trong phòng, dùng bước chân gấp gáp để xua đi những hình ảnh kiều diễm cứ bất chợt hiện về. Mọi việc xảy ra tối qua giờ hồi tưởng lại thấy giống như bị ma nhập hơn. Anh thở dốc hồng hộc trước mặt cô, cô nhìn thấy huyệt thái dương bên trái của anh gồ lên rõ ràng, mà không chỉ có huyệt thái dương. Anh cứ nhìn cô bằng trạng thái đó. Dĩ nhiên cô biết anh muốn cô làm gì. Cô quay mặt đi, nhưng lại bất chợt nhìn theo khi thấy bước chân anh dịch chuyển.
Bóng anh khi đi vào phòng tắm thật thê lương. Cô nghe thấy tiếng nước chảy vọng ra, có cả tiếng cốc và một vài dụng cụ rửa mặt rơi xuống nền. Những âm thanh ấy nghe rất rùng mình giữa đêm khuya. Sau khi yên tĩnh lại, giọng anh vang lên, vừa trầm vừa khàn: “Chết tiệt, hết nước!”. Lúc này Khang Kiều mới nhớ ra khu vực này thi thoảng lại cắt nước buổi đêm. Cứ như vậy, cô bước vào phòng tắm như bị ma xui quỷ khiến. Một tay anh chống lên tường, quay mặt nhìn cô. Lần này cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khang-kieu/1488313/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.