Anh và cô gần trong gang tấc, tới mức có thể nhìn rõ biểu cảm của đối phương qua con ngươi của nhau.
Cô lên tiếng: “Vì sao?”.
Vì sao bỗng nhiên lại nghe lời cô nói? Vì sao lại có hành động kỳ lạ như vậy với món quà cô tặng Chu Tùng An? Vì sao lại bất mãn vì cô không đeo chiếc kẹp tóc anh tặng? Vì sao lại giải vây giúp cô? Vì sao lại lén lấy trộm món đồ của Chu Tùng An?
Là như thế ư? Sẽ như vậy sao? Một trái tim đang chao đảo, cũng chẳng hiểu sao lòng bàn tay lại ướt đẫm mồ hôi.
“Gì mà vì sao chứ?”
“Vì sao lại làm xấu con khỉ của Chu Tùng An?” Cô hỏi khô khốc.
Đầu mày của Hoắc Liên Ngao nhíu lại sau đó dãn ra, anh nhìn cô: “Em đoán xem”.
Lúc này đây, khoảng cách của cô lại gần thêm một chút vì cơ thể Hoắc Liên Ngao đổ về phía trước, như vậy càng khiến cô thêm căng thẳng.
Cô không nói gì, chỉ sợ giọng mình phát ra sẽ run rẩy, như vậy anh lại cười cô.
“Không đoán được.”
Anh gật đầu.
“Đầu gỗ, em bảo có phải vì đó là món đồ em tặng cho người đàn ông khác khiến tôi không vui không?”
Con tim chưa được cô đồng ý đã đập thình thịch, cái miệng chưa được cô đồng ý đã lên tiếng: “Nếu cùng là món quà đó, tôi tặng cho anh, anh có cảm thấy xấu không?”.
Mặt anh càng lúc càng gần cô. Rèm mi hơi cụp xuống của anh dừng lại trên môi cô. Cô run lên, giơ tay cản lại.
Chất giọng của cô như đang làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khang-kieu/1488254/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.