Hoắc Liên Ngao đưa Hoắc Tiểu Phàn rời đi. Khang Kiều ngồi xuống băng ghế. Trong đầu cô đang nghĩ về lời nói ban nãy của Hoắc Liên Ngao. Nếu cô không nghe nhầm thì anh nói cô xấu chết đi được.
Qua lớp kính trên ban công có thể nhìn thấy hội trường. Khang Kiều dễ dàng tìm được bóng dáng Masako giữa một đống nam nữ mặc lễ phục.
Da dẻ trắng muốt, dáng vẻ yêu kiều là ưu điểm của Masako, giống như một bông thủy tiên nổi bật giữa cả vườn hoa hồng, dễ dàng nhận ra ngay.
Khi cửa ban công bị đẩy ra, Khang Kiều vội vàng thu lại ánh nhìn của mình.
Hoắc Liên Ngao vẫn ngồi xuống chỗ ban nãy. Cô quay sang nhìn anh, anh cũng đang nhìn cô. Ánh mắt anh thăm dò trên tóc cô rồi nhíu mày.
“Xấu chết đi được.”
Ợ… Đúng tối hôm qua, cậu chủ Liên Ngao đã nói, bộ quần áo này của cô mang ra thi giải trang phục đẹp nhất cũng không thành vấn đề. Cô còn đợi được cầm chìa khóa căn nhà một trăm mét vuông kìa.
Đầu mày nhíu lại càng lúc càng chặt, Hoắc Liên Ngao chỉ tay lên tóc cô, giọng nói khô cứng: “Không cảm thấy kiểu tóc của em quá đơn điệu sao?”.
Đơn điệu, không hề. Để phối hợp với bộ váy này, nhà thiết kế kia còn yêu cầu nhà tạo mẫu tóc giỏi nhất thành phố bện tóc cho cô theo đúng bức ảnh gửi về. Mái tóc đen ban đầu tạm thời được nhuộm thành màu hạt dẻ, cắt mái, một phần ba được tế lại thành hình lúa mạch, để rủ xuống trước ngực.
“Ngốc.” Anh giơ tay ra, ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khang-kieu/1488253/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.