Các liên hoan du lịch theo chủ đề được tổ chức khoảng một tuần liền. Trong tuần ấy, Hoắc Liên Ngao không ít lần lộ diện tại địa điểm công cộng. Mang suy nghĩ tôn trọng cái đẹp, đài truyền hình thành phố cũng không ngừng phát sóng những cảnh quay có mặt anh.
Thứ bảy, Khang Kiều từ trường trở về thì nhìn thấy Hoắc Liên Ngao. Trên bãi cỏ ở vườn sau, Hoắc Liên Ngao đang dạy Hoắc Tiểu Phàn động tác ném bóng vào rổ. Nghê Hải Đường cũng đứng một bên. Điều khiến Khang Kiều vui mừng là Nghê Hải Đường không làm mặt xu nịnh khi nhìn thấy anh như trước kia, biểu cảm của bà không khác bình thường là mấy.
Hoắc Liên Ngao nào có dạy Tiểu Phàn ném bóng, rõ ràng là mượn nước đẩy thuyền mà thôi. Ví dụ như, Khang Kiều vừa đẩy hàng rào vườn sau ra thì nghe thấy Hoắc Liên Ngao chậm rãi nói với Nghê Hải Đường: “Dì à, dì tuyệt đối đừng coi chuyện bố tôi thi thoảng đưa dì đến vài nơi là có hàm ý đặc biệt”.
“Tôi không coi là thật.” Nghê Hải Đường bình thản đáp.
Hoắc Liên Ngao dừng lại, như đang quan sát sự chân thật trong câu nói của Nghê Hải Đường. Lát sau: “Lời dì nói nghe có chút tiêu cực. Con người sống trên thế giới này ôm chút hy vọng thích đáng cũng tốt. Dì nên suy nghĩ cho Tiểu Phàn…”.
Nói tới đây, Hoắc Liên Ngao như nhớ ra chuyện gì đó: “Nói tới Tiểu Phàn, tôi nghĩ nên nhắc dì đừng quá đặt hy vọng vào ông nội tôi. Dì cũng biết người già nhiều tuổi thi thoảng lại mềm lòng. Nói là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khang-kieu/1488251/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.