Khoảng mười giờ tối, Hoắc Tiểu Phàn gõ cửa phòng Khang Kiều: “Chị ơi, anh Liên Ngao bảo chị qua nhận điện thoại”.
Đi theo sau Hoắc Tiểu Phàn, khi ngang qua cửa phòng Nghê Hải Đường, cô vô thức liếc nhìn. Đèn trong phòng đã tắt, gần đây Nghê Hải Đường dưới đề nghị của bác sỹ luôn ngủ lúc chín rưỡi tối.
Điện thoại được đặt trên sô pha phòng khách, ti vi đang phát phim hoạt hình. A Xảo ngồi ngủ gật trên ghế, cô đưa tay đẩy đẩy vai chị ta.
Phòng khách chỉ còn lại cô và Hoắc Tiểu Phàn. Cầm máy lên, Khang Kiều nói với Hoắc Tiểu Phàn đứng bên cạnh: “Tiểu Phàn, mười giờ rồi, mau về phòng ngủ đi”.
Lúc bấy giờ thằng nhóc mới rời đi với vẻ không mấy tình nguyện.
Bây giờ đích thực chỉ còn lại mình cô. Nhìn xung quanh một lượt, Khang Kiều mới áp ống nghe lên tai: “A lô!”.
“Tôi đang gửi thư bằng tiếng Trung cho ông nội, trông nó cứ kỳ kỳ, cô tới phòng tôi một chuyến đi.”
Cúi đầu nhìn đôi dép lê của mình, cô nói: “Ngày mai là thứ Hai, phải ngủ sớm”.
“Tôi không thích lặp lại lần thứ hai.” Rõ ràng, giọng anh đã có chút bực bội.
“Tôi phải về phòng đây.” Khang Kiều nói, hơn nữa còn có vẻ thăm dò khi định cúp máy.
Ngược lại, Hoắc Liên Ngao cúp máy trước. Anh còn buông thêm một câu: “Tôi ghét mất thời gian chờ đợi”.
Chiếc điện thoại trong tay bỗng nhiên trở nên nặng nề. Cô cúp máy rồi để điện thoại lên giá, lẩm bẩm trong không khí: “Hoắc Liên Ngao, tôi đã nói với anh rồi, ngày mai là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khang-kieu/1488245/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.