🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chuyện xảy ra vào buổi tối một ngày cuối tháng năm này, nóitheo lời của Nghê Hải Đường là: “Mượn rượu phát điên, cuối cùng mẹ đãdám làm chuyện mẹ muốn từ lâu”.

Tối ấy Nghê Hải Đường đã làm những gì nhỉ. Sau khi uống cạn một chai rượu mạnh, bà đã chạyđến phòng tranh của vợ trước Hoắc Chính Khải, đập tan nát tất cả nhữngbức chân dung của người đó.

Người vợ trước tên là Lâm Chi Hoa. Trong suy nghĩ của Nghê Hải Đường, Lâm Chi Hoa là một ngườiphụ nữ xấu xa, chết rồi thì đi đi còn để lại nhiều chân dung như vậy, rõ ràng là muốn khoe khoang vẻ đẹp của bà ta với những người còn sống.

Nghê Hải Đường thường nói với Khang Kiều: “Khang Kiều, nếu như mẹ chết, connhất định phải đốt sạch những bức ảnh của mẹ. Mẹ sợ con và Tiểu Phànnhìn thấy sẽ đau lòng”.

Lâm Chi Hoa và Nghê Hải Đường là hai người phụ nữ sống ở hai đầu thế giới. Nếu nơi Lâm Chi Hoa sinhsống là Bắc Cực thì nơi Nghê Hải Đường sống chính là Nam Cực.

Nửa đêm, căn biệt thự chính nhà họ Hoắc bỗng đèn đuốc sáng chưng.

Khang Kiều được quản gia Diêu đưa vào. Cô luôn bị bảo vệ nhà họ chặn ở ngoài. Khi cô đến căn nhà hào nhoáng ấy thì Nghê Hải Đường đã phá phòng tranhđược hơn một tiếng rồi.

Hoắc Chính Khải hiện đang ởNhật Bản. Khi cuộc điện thoại được gọi tới di động của ông ta, ông tabảo quản gia Diêu báo cảnh sát, còn bỏ lại một câu: “Mọi việc để LiênNgao giải quyết”.

Báo cảnh sát? Liên Ngao? Hoắc LiênNgao ghét Nghê Hải Đường đến mức

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khang-kieu/1488225/chuong-35.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Khang Kiều
Chương 35: Năm 2002 – 2003 (03)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.