Khi Khang Kiều hỏi câu đó, Hoắc Liên Ngao bắt đầu quan sát cảcăn phòng. Quan sát xong anh mới phát hiện ra mình đã lên nhầm giườngngười khác chứ không phải ngược lại.
“Sorry, thithoảng quay về tôi đều ngủ ở phòng này.” Mang theo chất giọng lườibiếng, uể oải khi vừa mới tỉnh ngủ, anh giải thích cho hành động lênnhầm giường của mình: “Tối qua uống hơi nhiều một chút, sau này tôi sẽcố gắng né tránh tình huống này xuất hiện”.
Sau này?Khang Kiều cười khẩy trong lòng, thấy Hoắc Liên Ngao không hề có ý rờikhỏi giường, cô nhướng mày với khuôn mặt gần trong gang tấc: “Hoắc LiênNgao, nếu anh còn tiếp tục nằm ườn trên giường tôi, tôi sẽ hiểu lầm rằng anh muốn xảy ra chuyện gì đó với một góa phụ mới mất chồng”.
Cô vừa dứt lời, Hoắc Liên Ngao đã nhanh chóng bắn ra rồi quay người đi.
Nửa người ở trần của anh lồ lộ hiện ra trước mắt Khang Kiều. Bình minh rảilên sống lưng thẳng tắp đó, làm nổi bật những đường vân trắng đẹp, giống như mặt biển cô đơn giữa đêm trăng tĩnh mịch.
Một giây, hai giây, ba giây.
Trong ba giây ngắn ngủi đó, phản ứng trực tiếp nhất trong lòng Khang Kiều là: Chẳng phải trước kia Hoắc Liên Ngao ghét nhất là loại con trai ngủkhông mặc quần áo đó sao? Anh nói kiểu người đó đa phần đều mắc chứngthích khoe hàng.
Trước đây, mỗi lần họ tình cảm xong, anh đều đi tắm, tắm xong lại quay về làm một người thừa kế cao quý,quyền lực của nhà họ Hoắc. Gặp lúc vui tính, anh sẽ dịu dàng nói với cô: “Em có thể về phòng ngủ rồi”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khang-kieu/1488206/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.