Tác giả: Tùy Vũ Nhi An
Trans + Beta: Sunni
"Ngươi tỉnh rồi? Bị thương nghiêm trọng như vậy, xem ra mười ngày ở Âm Khư, ngươi thật sự quá là gian nan a."
Trong thành Ngọc Kinh, sương khói lượn lờ trong nội thất trang nhã, nam tử lo lắng mà giọng nói than thở vang lên, một đạo bạch y thân ảnh từ từ đến gần giường, cúi người thăm hỏi người tỉnh dậy ở trên giường.
"Vi Sinh Minh Đường, ngươi nghe như cười trên nỗi đau của người khác." Công Nghi Trưng sắc mặt tái nhợt, thanh âm suy yếu, có chút bất mãn mà oán giận bạn chí cốt của mình.
"Ta không phải cười trên nỗi đau của người khác, là bất mãn." Vi Sinh Minh Đường đem một cái bình dược đưa cho Công Nghi Trưng, "Ta sớm nói qua Âm Khư hung hiểm, cửu tử nhất sinh, ngươi một hai phải từ ta cướp đi một khối nhân ngẫu* làm phân thân, còn đảm bảo có thể nguyên vẹn trả lại, hiện giờ ngươi ngược lại sống lại, nhân ngẫu của ta đâu?"
(*ngó sen người)
Công Nghi Trưng cười mỉa một chút: "Chết ở trong Thiên Nhãn."
"Thật là một chút đều không ngoài dự đoán của ngươi." Vi Sinh Minh Đường giật giật khóe miệng cười lạnh một chút, "Ba phần nguyên thần của ngươi đâu?"
"Tan thành mây khói." Công Nghi Trưng thở dài.
Vi Sinh Minh Đường nhíu nhíu mày: "Dẫn Phượng Tiêu đâu?"
Công Nghi Trưng nói: "Bị đoạt đi rồi."
Vi Sinh Minh Đường có loại dự cảm điềm xấu: "Cửu Chuyển Kim Thân của Pháp tôn đâu?"
Công Nghi Trưng cười khổ:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khang-khit-phong-nguyet/3440458/chuong-11.html