Trầm Di sau khi ngủ một giấc tỉnh dậy, cảm giác cả người đều khó chịu. Giống như bị cảm.
Thậm chí đứng dậy cũng chẳng muốn đứng. Vươn tay mở ngăn kéo ở tủ đầu giường, lấy thuốc cảm ra.
Không muốn động đậy.
Nhưng mà muốn uống nước thì bắt buộc phải xuống giường mới được.
Cho nên Trầm Di có chút hờn dỗi, ngay cả thuốc cũng chẳng thèm uống nữa.
Hắn chỉ muốn một cuộc sống yên tĩnh.
Hắn chỉ là muốn có một người yêu có thể chăm sóc cho hắn lúc hắn ốm đau bệnh tật.
Vì sao, nguyện vọng đơn giản như vậy, lại không thể nào đạt được.
Cuộc sống giống như lại trở về như trước kia vậy, thậm chí so với trước kia còn không bằng.
Mẹ kiếp, lát nữa còn phải đi làm.
Những việc làm của mình ngày hôm qua, tuyệt đối đã khiến cho Sở Trung Thiên tức giận.
Vừa nghĩ tới những chuyện có thể xảy ra khi đi làm, Trầm Di lại cảm thấy đau đầu.
Nếu ngày nào cũng như vậy, liệu mình có phát điên không?
Trầm Di một mực làm tổ trên giường.
Biết đã đến giờ đi làm, rốt cuộc đứng lên.
Mặc quần áo.
Uống chút nước, uống thuốc.
Đi vào công ty.
Trong lòng đã nghĩ tới tất cả các phản ứng của Sở Trung Thiên, nhưng mà không ngờ lại là như thế này.
Mới đi vào công ty, đã có người xông tới.
“Ta thăng chức?” Trầm Di lấy được tin tức từ trong miệng những người kia, nhất thời không thể tin được.
“Ân, đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khan-thuong-tha/2355342/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.