Rõ ràng chẳng là chuyện gì, lại có cảm giác toàn thân đều mệt mỏi muốn chết.
Trầm Di từ bỏ Sở Trung Thiên.
Bởi vì muốn tìm được Sở Trung Thiên, hắn phải buông tha một thứ, có lẽ được không bằng mất. ( bịa toàn tập câu này, đừng có hỏi ta tại sao.!)
Hơn nữa, tổn thương mà Sở Trung Thiên gây ra cho hắn. Đã khắc sâu ở trong tim. Không thể nào xóa bỏ được.
Lần cường bạo ở bãi đỗ xe kia, còn có cả lúc ở vũ hội, Sở Trung Thiên muốn triệt để phá hủy hắn.
Cho dù Trầm Di biết rằng đây không hoàn toàn là lỗi của Sở Trung Thiên, nhưng mà trong lòng đã hình thành nỗi sợ hãi đối với Sở Trung Thiên.
Mở cửa, về tới nhà.
“Ngươi đã trở lại?” Thanh âm ôn nhu trong phòng, làm cho tay của Trầm Di không tự giác run lên.
“Những lời này nên là ta hỏi mới đúng a?” Trầm Di không tự giác nở nụ cười. Thiên Hạo, rốt cuộc đã trở lại.
“Thực xin lỗi nha, mấy ngày nay trong công ty đã xảy ra chuyện. Giải quyết xong ta mệt muốn chết.” Thiên Hạo đã đi tới. Cười khổ với Trầm Di.
“Ta thấy ngươi chắc đã vài ngày không ngủ, nhìn rõ cả quầng thâm ở mắt đây này.” Trầm Di vén tóc mái của Thiên Hạo lên.
Thiên Hạo lúc này có thể ví ngang với một chút gấu mèo.
“Công ty của các ngươi đã xảy ra chuyện gì?” Khiến cho Thiên Hạo trở thành cái dạng này, nhìn qua nhất định không phải là chuyện nhỏ.
“Có mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khan-thuong-tha/2355340/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.