Hai người ăn cơm xong, liền về khách sạn. Ý nghĩ đầu tiên của cả hai là tắm rửa.
Sở Trung Thiên nghĩ nghĩ, chỉ cần thay quần áo ra để giặt, điều đó không vấn đề gì, cho nên hắn đồng ý.
Sở Trung Thiên tắm rửa xong, vô lực nằm úp sấp trên giường, bả vai đau nhức.
“Ngươi làm sao vậy?” Trầm Di từ phòng tắm đi ra, cầm khăn lau tóc.
“Không có gì.” Con vịt chết mạnh miệng, câu đó rất hợp để nói Sở Trung Thiên trong tình huống này.
Trầm Di đi tới cạnh giường, cầm túi du lịch của mình, từ trong túi lấy ra lấy ra một lọ dầu, thân thủ đi ra tắt đèn, sau đó leo lên giường Sở Trung Thiên.
“Ngươi leo lên đây làm gì?” Đèn bàn tỏa ra ánh sáng hôn án mà nhu hòa, nhu hòa lại càng mang theo một tia hấp dẫn.
Sở Trung Thiên cảm giác được một tia nguy hiểm. Bất quá, kẻ gặp nguy hiểm chính là Trầm Di chứ không phải hắn.
“Đương nhiên là giúp người xoa bóp rồi.” Trầm Di cưỡi lên hai chân của Sở Trung Thiên. Thân thủ kéo áo ngủ của Sở Trung Thiên lên, phần lưng rắn chắc của Sở Trung Thiên lập tức lộ ra. Rắn chắc mà xinh đẹp.
Trầm Di đem tinh dầu đổ vào lòng bàn tay, hai tay không ngừng chà xát, làm cho tinh dầu thấm đều ra toàn bộ tay. Có một chút tinh dầu không may lọt ra ngoài, từ bàn tay chảy dần xuống cánh tay, tạo ra một hình ảnh thật *** mỹ.
Cảm giác thoáng lạnh của tinh dầu làm cho Sở Trung Thiên không nhịn được mà hít vào một hơi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khan-thuong-tha/103572/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.