Đập ngay vào mắt, là từng thảm màu xanh biếc. Caddy1 lái một chiếc xe golf đưa Sở Trung Thiên và Trầm Di vào trong sân.
Ngọn gió tươi mát giống như có thể thanh tẩy toàn thân, làm cho người ta cảm thấy nhẹ nhàng và khoan khoái. Caddy đem xe chạy đến tee 2 [thì ra đó là nơi phát bóng]. Sở Trung Thiên cầm lấy túi của hắn, đi đến nơi phát bóng. Từ trong túi lấy ra cây gậy đánh golf, chuẩn bị phát bóng.
“A. Nhìn thật thành thạo. Từ tư thế, tất cả đều rất hoàn hảo.” Caddy nhìn thấy động tác đúng chuẩn mực của Sở Trung Thiên liền lắp bắp kinh hãi.
Không phải đâu, hắn hôm trước mới xem video hướng dẫn nhập môn, tại sao giờ lại giống như một chuyên gia thế này.
“Các vị trước kia đã từng tập tại một nơi khác?” Bởi vì lệ phí vào cửa sân golf rất tốn kém, cho nên, chỉ có một số ít người chơi lâu dài, còn bình thường đều là những người mới chơi. Chính là Sở Trung Thiên, cho dù là bước chạy, động tác hay tư thế đứng, lại không hề giống người chơi lần đầu.
“Không có.” Trầm Di hướng về phía caddy cười cười.
“Bang” một tiếng, quả bóng bay ra tạo thành một đường vòng cung rất đẹp mắt.
Sở Trung Thiêm cầm gậy đánh golf, quay đầu về phía Trầm Di cười cười (lấy lòng đây mà – đen)
Gió thổi qua nâng chiếc khăn quàng cổ màu nâu sáng của Sở Trung Thiên lên. Các vật làm bằng kim loại phản xạ lại ánh nắng mặt trời thật chói mắt.
Nam nhân vẫn luôn lãnh đạm, nay lại cười rộ lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khan-thuong-tha/103571/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.