Trong lúc này, không ngờ không có ai đuổi theo hai người bọn họ nữa. Hai người như hung thần ác sát mang theo đầu của Phòng Ngạn Tảo xông ra ngoài. Chạy về phía trước chưa được bao xa, Vương Nhị Mao đã phụ trách tiếp ứng, hai bên hợp binh một chỗ, rồi tiếp tục đốt lửa gây ra hỗn loạn đồng thời tiếp đón đám người Vương Phi, Đoàn Thanh... tụ tập một đoàn xông ra ngoài.
Đại doanh Bác Vọng lúc này sớm đã thành một mảnh hỗn loạn. Mấy tướng lĩnh chủ yếu như Cổ Đường Bang, Tần Đức Cường, đám Chu Văn Cường đã đi ngủ từ sớm, bây giờ bị đánh thức trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết là đã xảy ra chuyện gì. Một vài quan quân cấp thấp bởi vì Vương Đức Nhân không phát tín vật, mặc dù biết xảy ra chuyện gì lại không điều binh mã được, chỉ còn biết chạy về sảnh tụ nghĩa chờ quyết định của Đại đương gia. Mà một số lâu la cấp thấp lại u mê, chỉ có một số người đoán được cuộc hỗn loạn này là có người cố ý gây ra, đại đa số đám tay sai tin là do Phòng Ngạn Tảo âm mưu đoạt vị. Dù sao thì sống thoải mái với Lý Mật, Địch Nhượng là tiền lệ, Phòng Ngạn Tảo có làm ra chuyện gì thì cũng không lấy làm lạ.
Trong cảnh hỗn loạn, đám Trình Danh Chấn như cá gặp nước. Trước sau hợp hai nhóm lâu la cùng lên núi tổng cộng cũng hơn 40 người, cộng thêm năm người Trình Danh Chấn, Vương Nhị Mao, Ngũ Thiên Tích, Đoàn Thanh, Vương Phi hợp thành một đội công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-quoc-cong-tac/2486568/quyen-4-chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.