Rốt cuộc là một trong mười hai trụ cột của Đại Tùy, nên tốc độ “cao chạy xa bay” của các tướng sĩ Tả Võ Hầu cũng nhanh hơn các đội ngũ khác. Nhóm lâu la Minh Châu Quân thèm thuồng nhìn binh khí áo giáp của đối phương, còn có ý đồ đuổi theo để mở rộng chiến quả, bất đắc dĩ đối phương không cho bọn họ cơ hội, đông một lớp, tây một đội, trong nháy mắt đã biến mất hoàn toàn trong bóng đêm.
Trình Danh Chấn lo lắng sau khi trời sáng sẽ bị hai đội quân Tùy chiếm được thời cơ chiến đấu, nên cũng không dám tham lam, hắn dẫn các huynh đệ, lâu la đuổi theo hai ba dặm rồi ra lệnh thổi kèn thu quân.
Đám lâu la lưu luyến quay lại, ai cũng đã sức cùng lực kiệt nhưng rất vui mừng phấn chấn. Nhân lúc tinh thần của mọi người còn đang dâng cao, Trình Danh Chấn lại truyền tiếp đạo mệnh lệnh thứ hai, thứ ba, thứ tư.
Hắn phái Đoàn Thanh dẫn dắt bản bộ binh mã cảnh giác vùng phụ cận, một khi xuất hiện hai đội quân Tùy khác “nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của”, lập tức tiến lên ngăn cản, đồng thời cũng phải nhanh chóng phái người hồi báo. Sau khi đợi Đoạn Thanh lĩnh mệnh đi rồi, hắn lại gọi Vương Phi, mệnh gã dẫn theo binh mã bản bộ đi dập lửa trong doanh trại Tả Võ Hầu, thu hoạch lương thảo, đồ quân nhu còn sót lại.
Vương Nhị Mao đến muộn, sức khỏe còn khá dồi dào, được bố trí cho đi dọn sạch chiến trường, kiếm tra thi thể của hai bên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-quoc-cong-tac/2486283/quyen-3-chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.