Đợi Ngụy Trưng thay hai người bày tỏ thái độ xong rồi, Ngụy Đức Thâm tiếp tục bổ sung:
- Lúc này đầm Cự Lộc nội loạn, cơ hội khó có được, cho nên thuộc hạ mới định qua sông mà tiêu diệt. Nhưng nếu chẳng may bọn cướp phòng bị nghiêm ngặt, thuộc hạ nhất định sẽ án binh bất động, để tránh tự rước lấy họa, khiến cho dân chúng cả quận phải chịu tội cùng!
- Ngươi hiểu được vậy là tốt rồi.
Nguyên Bảo Tàng đưa tay vỗ nhẹ vào bả vai của Ngụy Đức Thâm:
- Đức Thâm này, chuyện này, ừm, chuyện này rất lạ, chúng ta là quan địa phương, nhất định phải giúp đỡ lẫn nhau, cùng chung khó khăn. Lão phu không cầm binh pháp, cũng sẽ không can thiệp nhiều lắm. Chính ngươi chuẩn bị đi, cần lão phu làm cái gì, cứ nói ra. Nhưng nếu có thể làm được gì có ích, lão phu nhất định sẽ không từ chối ngươi!
- Đức Thâm hiểu!
Huyện thừa Quý Hương Ngụy Đức Thâm xưng tên của mình trả lời.
Xoay qua bên cạnh, Nguyên Bảo Tàng lại đưa cánh tay đặt lên vai của Ngụy Trưng, chân thành dặn dò:
- Huyền Thành, ngươi đọc sách nhiều, tâm tư nhạy bén, mọi việc phải giúp đỡ cho Đức Thâm nhiều hơn. Về phía lão phu nếu có chỗ nào chưa nghĩ tới, ngươi cũng nên nhắc nhở thêm.
- Thuộc hạ nhớ rồi!
Ngụy Trưng gật đầu hứa hẹn.
- Hai người các ngươi tiếp tục làm việc đi. Giúp xong, Huyền Thành đến thư phòng của ta một chuyến, ta còn có chút việc muốn bàn bạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-quoc-cong-tac/2486207/quyen-3-chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.