- Ai đã kết thù lớn với Ngụy Huyện thừa vậy, làm cho ngươi liều lĩnh cũng phải trừ cho được hắn?
Vừa dứt lời, một âm thanh có vẻ già nua vang lên bên cạnh hai người. Ngụy Đức Thâm và Ngụy Trưng đều ngẩn người, nhìn nhau, cười thi lễ:
- Thuộc hạ bái kiến Quận Thủ đại nhân!
- Đông Ông, sao ngài lại có thời gian đến thao trường này vậy?
- Các ngươi lúc này khua chiêng gõ trống, lão phu có thể ngồi yên ở trong nha môn được sao?
Quận Thủ Võ Dương Nguyên Bảo Tàng lấy thân phận là thượng cấp vội trả lễ, mỉm cười hỏi lại.
Nghe thấy lời ấy, trên mặt của hai vị Ngụy đại nhân đều có chút xấu hổ. Mới vừa rồi bất kể là nổi trống điểm binh tụ tập quân binh hay là gõ kẻng giải tán nhóm người, hai người ai cũng không cùng thương lượng với Nguyên Bảo Tàng. Tuy rằng Quận Thủ đại nhân xưa nay lòng dạ bao dung, không làm khó thuộc hạ. Nhưng việc này nghĩ kỹ lại, hai người Ngụy Trưng và Ngụy Đức Thâm cũng có phần không xem thượng cấp vào đâu rồi.
- Việc này, thật ra là thuộc hạ đường đột. Nghe nói đầm Cự Lộc có nội loạn, liền lập tức hận không thể ngay lập tức đánh qua Chương Thủy!
Ngụy Đức Thâm lại lạy dài sát đất lần nữa, giành tạ lỗi trước với Nguyên Bảo Tàng.
- Thuộc hạ một mặt vừa điểm binh, một mặt vừa sai người trình báo với Quận Thủ đại nhân. Ai ngờ đâu người huynh đệ đây cho là chưa đúng lúc, rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-quoc-cong-tac/2486206/quyen-3-chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.