Chỉ dựa vào những việc trước đây Hàn Thế Vượng làm, mọi người cũng không thể giết gã. Hơn nữa hiện tại đề nghị của gã cũng xuất phát từ ý tốt, chứ không phải là cố ý khiêu chiến với quyền uy của Trình Danh Chấn. Sau khi hiểu rõ điều đó, trong lòng mọi người rất khó xử, đều chuyển hướng sang Trình Danh Chấn, chờ mong hắn ra quyết định cuối cùng.
Trình Danh Chấn thở dài, giơ tay kéo Hàn Thế Vượng từ dưới đất đứng lên, vừa giúp hắn lau sạch bùn đất trên bì giáp, vừa ôn hòa hỏi:
- Nếu ta thả ngươi và các huynh đệ dưới trướng của ngươi đi, ngươi sẽ ăn nói với Đại đương gia thế nào? Ông ta có giết ngươi không? Người nhà của người có bị liên lụy không?
- Việc này...này...
Hàn Thế Vượng căn bản sẽ không suy xét lâu dài như vậy, do dự một lát, trên mặt hiện vẻ bi thương.
- Ta cũng không biết, dù sao, ta có thể nói là không cẩn thận bị trúng mai phục của ngài, bị ngài đánh bại. Sau đó nói ngài nhớ tình cảm xưa, không giết chúng ta.
Gã ngẫm nghĩ một chút, do dự sửa lời:
- Xin ngài thương xót, giữ lại mấy trăm người không có gánh nặng trên người, chúng ta trở về nói bọn họ đã chết trận. Như vậy, những người đó sẽ qua được.
- Vậy chỉ sợ cũng không lừa được vài ngày!
Trình Danh Chấn lại thở dài, cười lắc đầu.
- Đại đương gia không dễ dàng bị lừa gạt như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ phát hiện các ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-quoc-cong-tac/2486184/quyen-3-chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.