Nghĩ được như vậy, Trình Danh Chấn lập tức quyết định:
- Người tới, truyền quân lệnh của ta...
- Có thuộc hạ!
Lính liên lạc nhanh chóng chạy đến trước mặt, yên lặng chờ toàn bộ mệnh lệnh. Trình Danh Chấn lại đột nhiên mất đi dũng khí, do dự, không biết nên hạ cánh tay đang giơ cao xuống hay không.
Một khi mình phán đoán sai lầm thì sao, sau khi lui ra khỏi sơn cốc, nên giải thích với các huynh đệ như thế nào? Sau khi Trương Đại đương gia biết, có thể là hiểu lầm hay không? Mặc dù trước mặt địa vị của mình trong Trương Gia Quân không gọi là cao, nhưng dù sao Trương Kim Xưng cũng có ân cứu mạng mình, nếu bởi vì mình chỉ hoài nghi mà có hành động quyết liệt với đối phương như vậy, giang hồ đồng đạo sẽ thế nào? Thế nhân sẽ dị nghị mình như nào?
Hắn phát hiện từ sau khi mình vào trong sơn cốc này, bản thân càng hung hiểm, thung lũng càng hịp hơn bên ngoài, một bước cũng không thể sai, chỉ có chút sai lầm là thân bại danh liệt, về phía sau, đường lui đã đoạn tuyệt, mà tiếp tục đi về phía trước, thì không nhìn tới điểm cuối cùng của sơn cốc, cũng không biết phía trước đang chờ đợi gì, ruốt cuộc là vận mệnh như thế nào?
Vừa lúc đó, trong đội ngũ xa xa có những tiếng ồn ào, Phó Đô úy Hàn Cát Sinh khiêng một bao tải lớn, rất nhanh chen chúc đi về bên này.
- Truyền lệnh tả hữu huynh đệ, vây thành vòng tròn, cảnh giới bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-quoc-cong-tac/2486182/quyen-3-chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.