Sau một lát, Trình Danh Chấn và Đỗ Ba Lạt bưng một đống xoong chảo chum vại đi vào, bên trong có đầy đủ các loại nước mà Tôn Đà Tử cần. Lục Đương gia Tôn Đà Tử sai người đến nâng Đỗ Quyên dậy, dựa vào tường, sau đó đem sữa đậu nành giao cho Trình Danh Chấn, bảo hắn miệng đối miệng cho Đỗ Quyên uống.
Đến lúc này, Trình Danh Chấn làm sao còn lo lắng đến ánh mắt mọi người nhìn mình, nhanh chóng tiến hành không chậm chễ, không đợi sữa đậu nành nguội hẳn, trực tiếp ngậm vào miệng, cho vào miệng thê tử. Khó khăn lắm mới hết ba bát sữa đậu nành, Tôn Đà Tử hét to một tiếng:
- Tốt lắm!
Sai người cầm một chiếc chậu rửa mặt đặt bên giường, sau đó nhận lại Đỗ Quyên đang được Trình Danh Chấn ôm trong lòng, hai tay cho ra sau lưng ra sức vỗ. Chỉ nghe”Òa” một tiếng, trong hôn mê Đỗ Quyên hé miệng, đỏ có, xanh có, đen có ói ra đầy một chậu. Mùi vừa tanh lạnh vừa chua, cũng không biết pha trộn những gì.
Thân là thầy thuốc, Tôn Đà Tử không sợ dơ bẩn, đem Đỗ Quyên giao cho Trình Danh Chấn, tiếp tục lặp lại. Sau đó dùng ngón tay quấy lên đống nôn ấy, đặt lên mũi ngửi thử, lắc đầu vẫn chưa được.
- Lão lục, sao vậy?
Nhìn thấy Tôn Đà Tử vẻ mặt nghiêm trọng, Đỗ Ba Lạt không nén được tức giận, chạy đến bên giường liên tục thở dài.
- Quyên Tử ta đã giao cho ngươi rồi, nếu ngươi cứu được, ta đem tất cả huynh đệ dưới trướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-quoc-cong-tac/2485986/quyen-2-chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.