Nếu ngay cả thân tín của Cao Sĩ Đạt ở trong đầm Cự Lộc cũng không nói thay cho gã, người khác dù ăn ở có tình có nghĩa lại càng không dám có ý nghĩ đi động vào Dương lão hổ để rước rủi ro. Trương Kim Xưng lại ngông nghênh nói vài câu, trong thời gian ngắn quần hùng đầm Cự Lộc co đầu rút cổ không có chiến lược cứ như vậy định xuống dưới.
Ban ngày hội nghị tiến hành như ý, đến buổi tối, không thể thiếu việc Trương Đại Đương gia ở trong phòng khoe với nữ nhân vài câu. Ái thiếp Liễu nhi đang hầu hạ y rửa chân nghe được sửng sốt, vừa lấy đá kỳ cọ gót chân cho Trương Kim Xưng vừa dịu dàng hỏi:
- Cửu Đương Gia cũng đồng ý với sách lược này sao? Với lời nói của Gia, hôm nay hắn giống như vẫn một mực không chịu mở miệng!
- Hắn sao? Dù sao cũng còn nhỏ tuổi! Sợ là khi mở miệng cũng không nóira sao cả!
Trương Kim Xưng đang được cảm giác dễ chịu ở chân truyền tới không muốn mở mắt, đáp lại một câu không đầu không cuối.
- Chẳng phải mấy hôm trước lão gia còn khen hắn kiến thức sâu xa, so với hắn rất nhiều người hơn tuổi vẫn chưa bằng đó sao?!
Liễu thị cười nhấc chân y để lên đầu gối mình, lại cầm lên khăn nhỏ, chậm rãi lau nước trên chân cho y.
- Đó là lời nói thật, Tiểu Cửu tử dù sao cũng đọc không ít sách!
Trương Kim Xưng khẽ nhíu mày, thì thào giải thích.
- Không giống như mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-quoc-cong-tac/2485899/quyen-2-chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.