Tiếng nói vừa hạ xuống bên trong lập tức loạn lên. Có lương thực tức là có thể nuôi dưỡng được càng nhiều lâu la, mà nuôi dưỡng được càng nhiều lâu la thì lực lượng sẽ càng lớn mạnh. Các Trại chủ, Đường chủ nhóm tinh binh không hiểu được chiến thuật, chiến lược đánh giặc chỉ như ong vỡ tổ, hoàn toàn dựa vào mạng người mà tiến lên trước. Bởi vậy nếu có thể nuôi dưỡng được một vạn đệ nhưng chắc chắc sẽ không chỉ nuôi dưỡng được tám ngàn.
- Thịch, thịch, thịch….
Trương Kim Xưng gõ kinh đường mộc lên bàn để người nghe chú ý, rồi lại nắm tay đấm xuống bàn:
- Ngậm miệng hết lại nghe Cửu đương gia nói. Mẹ nó, lúc bố đây cho các ngươi suy nghĩ thì các ngươi lại giống như những con lừa hết cả. Cửu đương gia đưa ra chủ ý, các ngươi lại không nghe. Đến khi cái tên họ Đậu mang binh đuổi đánh đến tận cửa, các ngươi lại ngoan ngoãn dắt tay huynh đệ ra hàng. Sau đó bị tên họ Đậu cho mỗi kẻ một đao rồi tất cả thành mảnh hết.
Mọi người òa lên cười to sau đó lại vội ngậm miệng lại, ánh mắt đồng loạt liếc về phía Bát đương gia Lư Phương Nguyên. Cũng giống như Bát Đương gia Lư Phương Nguyên, Đậu Kiến Đức cũng là đánh vào kẻ phạm tội hoạt động khắp nơi là Hà Bắc lục lâm đ*o Biều Bả Tử Cao Sĩ Đạt. Nhưng người này mang chí hướng khá sâu xa, muốn tập hợp tất cả các lục lâm hào kiệt thành một thể thống nhất để sáng lập nên “nghiệp lớn”.
Loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-quoc-cong-tac/2485862/quyen-2-chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.