Sáng sớm hôm sau, hai thiếu niên sau khi thức dậy lại tiếp tục đi tới bến tàu làm việc. Tin tức hôm qua có người được Chu gia trọng thưởng đã bị truyền ra ngoài, rất nhiều ánh mắt tràn ngập sự đố kỵ và ước ao nhìn hai người. Cũng may hôm qua Trình Tiểu Cửu đã lập được uy, chúng cửu vạn biết mình không thể đấu lại cậu, cho nên đố kỵ thì đố kỵ cũng không dám chủ động gây chuyện với hai người, nhưng trong lời nói khó tránh khỏi hậm hực.
Bất luận là mội người xuất phát từ thiện ý hay ác ý, hai người Trình Tiểu Cửu và Vương Nhị Mao đều mắt điếc tai ngơ, vùi đầu làm việc, bận rộn từ sáng sớm đến tận trưa, cuối cùng đã dỡ toàn bộ thuyền lớn xong xuôi, lúc thanh toán tiền công, hai người dựa theo sách lược cũ chăm chú bám sát theo hai cửu vạn Lưu, Sử, chuẩn bị đục nước béo cò. Nào ngờ quản gia Chu Phủ là Thành Bá tính tình như là bị nước mưa ngấm bệnh trở nên thay đổi, không hề cay nghiệt với chúng cửu vạn, trái lại còn chủ động dựa theo thỏa thuận tiền công giống hôm qua để cấp cho mọi người, cấp cho hơn hai mươi cửu vạn mỗi người được thêm hơn một đấu gạo nữa.
- Ngài thật sự là một người lương thiện.
Chúng cửu vạn được tiền lời liên thanh cảm tạ.
- Đừng cảm ơn ta, là ông chủ chúng ta phân phó thế!
Thành Bá vuốt râu, ngạo nghễ đáp lại:
- Muốn tạ ơn thì tạ ơn ông chủ ta ấy. Tương lai ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-quoc-cong-tac/2485624/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.