BA năm sau, tại Mao Sơn Tông.
Hôm nay trời không nắng cũng không mưa đúng là tuyệt hảo. Từ phía cửa điện vang lên tiếng kẽo kẹt thanh thúy được phát ra. Cánh cửa to lớn dần được hé mở, một nam tử tuấn tú khoác trên thân là một bộ bạch bào và mái tóc trắng xóa, cả thẩy tôn lại vẻ bất phàm của người này.
Vương vai rồi thực hiện các động tác thể dục cơ bản. Làm xong những điều này hắn cũng rên lên một tiếng" Sãng khoái “.
Không ai xa lạ đấy chính là Lạc Trần vừa xuất quan, cảm nhận được bầu trời hôm nay hắn cũng phái bất giác cảm thán vài câu:
- Hôm nay quả là một ngày đẹp trời!
Dự định bế quan 10 năm, nhưng bây giờ mới 3 năm là hắn phải lọ mò mà buộc phải xuất quan. Không vì chuyện gì, chỉ do có vài việc lúc bế quan hắn cần phải làm.
Trong 3 năm, các tông môn đại phái khi nhận được tin tức hắn là Địa tiên thì cũng phải một tràng im bặt mà ra quyết định:
" Mao Sơn từ nay phong cấm địa, ai đến gần trăm trượng thì xử lý theo môn quy. "
Lấy sức một người chém giết 4 vị thiên sư cùng với hơn trăm vị chân nhân và phương sĩ của bọn hắn. Khiến ai cũng phải tin vào thực lực của Lạc Trần.
Ở cuộc đại chiến lúc trước không còn một ai sống sót để có thể kể lại việc của Tà Mãng Thiên, nên hiển nhiên tội danh giết đến trăm người đều đổ lên đầu hắn. Tuy các tông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-pha-to-su/3485025/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.