Còn chưa đợi lão Giang hỏi xong, ngoài cửa đã vang lên tiếng bước chân. Lão Giang vội nhét món đồ kia vào túi áo. Người phụ nữ trung niên trở về rất khách khí với chúng tôi, nhưng lại lập tức túm lấy tai người đàn ông trung niên:
"Anh xem anh kìa, tôi mua rượu về rồi, mà đồ ăn anh còn chưa xào xong?"
"Vợ ơi vợ ơi, nhà có khách mà, chừa cho chồng chút mặt mũi chứ." Lúc này người đàn ông trung niên hoàn toàn không còn dáng vẻ trầm ổn lúc nãy, trông hệt một người sợ vợ chính hiệu.
Người đàn bà trung niên ngượng ngùng cười với chúng tôi một cái rồi kéo tai chồng vào bếp. Tôi và lão Giang tai thính, nghe rõ mồn một tiếng càm ràm trong bếp.
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Người đàn ông trung niên chỉ trả lời một câu duy nhất: "Vợ ơi anh sai rồi!"
Tôi không nhịn được liếc sang Ngân Linh, tự hỏi sau này cuộc sống của chúng tôi sẽ thế nào? Ngân Linh bắt gặp ánh mắt của tôi, mỉm cười khẽ rồi đổi chủ đề:
"Đừng quên nhé, anh với sư phụ anh còn nợ tôi mấy cái đùi gà to đấy."
Thế là giấc mơ đẹp trong đầu tôi lập tức hóa thành những chiếc đùi gà bóng mỡ.
Cơm nấu xong, người đàn bà mang bát vào phòng ăn một mình. Theo phong tục nơi đây, khi có khách, phụ nữ không được lên bàn. Lần này chúng tôi được ăn một bữa thật sảng khoái. Lão Giang cũng bỏ hết phòng bị, vừa uống rượu vừa vật tay với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-pha-co-mo/4880551/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.