Lão Tiền nhìn ra được hắn đã trúng lời nguyền, liền nói rằng muốn cởi chuông thì phải người buộc chuông. Không chỉ phải tìm lại đôi giày nhỏ kia, mà còn phải điều tra xem rốt cuộc chủ nhân của chiếc giày đã gặp chuyện gì.
Kết quả là đôi giày ngọc phỉ thúy ấy đã chẳng biết bị bán cho ai từ lâu…
Lão Tiền chỉ kê một ít t.h.u.ố.c thang để tạm thời giúp người bệnh áp chế lời nguyền, nhưng t.h.u.ố.c chỉ giữ được trong một tháng. Trước ngày mùng bảy tháng bảy, chuyện phải được giải quyết triệt để.
Bởi vì mùng bảy tháng bảy chính là ngày hắn phải c.h.ế.t!
Không ngờ khi ấy Kỳ Lân lại đột nhiên gặp phải một việc vô cùng cấp bách, lão Tiền buộc phải đích thân đi một chuyến. Đến khi quay lại, mới biết người bệnh đã c.h.ế.t rồi.
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Tính toán đủ đường, cứ tưởng chu toàn song lại vẫn chậm mất mấy ngày. Trước khi c.h.ế.t, toàn thân người đàn ông đầy những vết cào cấu, không còn chỗ nào lành lặn, mà trên bàn chân trái của hắn… lại đang mang đúng chiếc giày ngọc phỉ thúy ấy.
Nghe đến cái c.h.ế.t thê t.h.ả.m của người đàn ông, tôi không khỏi cảm thấy tiếc nuối, liền hỏi ngay lão Tiền: “Rốt cuộc có chuyện gì gấp gáp đến vậy, mà ông nhất định phải tự mình đi?”
Lão Giang liếc tôi một cái, thấp giọng nói: “Cậu tưởng đại ca giữ được mạng là nhờ đâu?”
Lúc ấy tôi lập tức hiểu ra thì ra độc “Tuyết Thượng Nhất Chi Hoa” là do lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-pha-co-mo/4803589/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.