Mỗi bảy ngày, vào lúc nửa đêm, tôi đều đến bên mộ của Ban Ban, xem cây mận nhỏ trên mộ cậu ấy phát triển ra sao.
Cây nhỏ vẫn chưa mọc thêm nhiều chồi non, nhưng cành liễu đã đen sì cả thân, rõ ràng đã bắt đầu hấp thụ âm khí xung quanh hàng chục dặm. Có vẻ như Ban Ban muốn hồi phục vết thương trên người, sẽ còn cần một quá trình dài.
Trong thời gian này, nhóm hai người lười biếng bỗng xuất hiện thêm một thành viên mới, Ngân Linh.
Cô kể, Hạ Lan Tuyết đi thực hiện một nhiệm vụ tuyệt mật cấp S ở khu vực Tây Tạng, không biết vì sao lần này Hạ Lan Tuyết kiên quyết không đưa cô đi. Và nói rằng chuyến đi này, ít nhất mười mấy ngày, nhiều thì hai, ba tháng, để Ngân Linh tự chăm sóc bản thân.
“Anh nghĩ sư phụ sao không cho tôi đi?”
Ngân Linh vừa cầm đùi gà hầm vừa lau dầu mỡ trên miệng hỏi. Tôi giải thích: “Chắc là vì vết thương trên người em chưa lành thôi.”
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Miệng tôi nói vậy, nhưng trong lòng lại thoáng nghi ngờ, dường như để Ngân Linh né tránh điều gì đó…
Ngỡ tưởng chúng tôi sẽ tiếp tục sống bình yên như thế, nào ngờ, một ngày nọ, sự yên tĩnh bị phá vỡ!
Hôm đó, tôi đang ngủ trong ký túc xá, lão Giang bất ngờ gõ cửa phòng hối hả, bảo tôi trực tiếp lên hội trường tầng hai. Tôi hỏi tình hình ra sao.
Lão Giang chỉ nói một câu: “Giáo sư Tưởng Vạn Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-pha-co-mo/4803582/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.