Có Lâm bà bà ở đó, lũ cổ trùng của Ngân Linh khó phát huy sức mạnh như trước. Ngân Linh buồn bã nói: “Tại tôi cả, hồi ở Miêu Cương ngày nào tôi cũng ăn kẹo, bắt chuồn chuồn không chịu học cách chăm sóc trùng, giá mà có mẹ ở đây thì tốt biết mấy.”
“Bà chắc chắn sẽ báo thù cho Lù lù!”
Tất cả chúng tôi đều chuẩn bị chiến đấu tới cùng. Bây giờ tình thế là g.i.ế.c một được hoà, g.i.ế.c hai là lời lớn. Dù thế nào đi nữa, chúng tôi đã nỗ lực hết sức, không thể để Warner dễ dàng cướp xá lợi.
Ngay cả nếu cuối cùng hắn có mang đi được, cũng phải biết rằng lấy kho báu của dân tộc sẽ phải trả bằng máu.
Mọi người siết chặt răng, quyết chí đ.á.n.h tới cùng. Nhưng ngay lúc ấy một biến cố không ai ngờ tới xảy ra.
Khi Warner lùi lại, đạo sĩ áo đen bên cạnh bỗng động thủ, bóng người lóe qua, hắn đã khống chế Warner.
Chỉ trong giây lát, một con d.a.o sáng loáng kề vào cổ Warner; cảnh tượng khiến chúng tôi c.h.ế.t lặng. Chuyện gì xảy ra vậy? Nổi loạn nội bộ sao? Sao người của bọn hắn lại đ.á.n.h lẫn nhau? Đạo sĩ áo đen ôm Warner làm con tin, từ từ tiến về phía chúng tôi; khi đã vào vị trí an toàn, hắn giật phăng mũ trùm đen và khăn che mặt, lộ ra một gương mặt tuấn tú gầy gò.
Warner vẫn giữ nụ cười lịch lãm, hít sâu rồi đẩy con d.a.o trước cổ mình về phía trước một phân, hỏi: “Tại sao?”
Đạo sĩ áo đen không trả lời ngay mà móc trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-pha-co-mo/4803571/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.