Lão Giang nuốt khan một ngụm nước bọt, quay sang tôi nói: “Đệ tử ngoan, giờ chỗ thì cũng đã tìm được rồi, tiếp theo con định làm gì? Ở đây lâu không ổn đâu, nhỡ lát nữa bầy rắn kéo ra dạo chơi thì có chạy cũng không kịp.”
Ngân Linh cũng sốt ruột giục: “Lý Kinh Lam, mau đi thôi!”
Tôi theo phản xạ nhìn về phía lão Phong, dù sao trong cả nhóm, ông ấy là người có bản lĩnh cao nhất. Nhưng lão Phong dường như chẳng hề bận tâm, chỉ cúi đầu như thể chuyện này chẳng liên quan gì tới mình, thậm chí không buồn liếc tôi lấy một cái.
Do dự một lát, tôi bỗng hít sâu rồi hạ quyết tâm, nói ra một câu khiến mọi người tái mặt, hồn vía bay mất:
“Không những không được đi, mà chúng ta còn phải ở lại đây qua đêm, chờ đến khi tất cả bọn chúng bò ra hết mới được rời đi.”
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Phía sau Tưởng Vạn Lý, Nguyệt Nguyệt hét toáng lên: “Đồ biến thái c.h.ế.t tiệt, anh điên rồi sao?!”
Tôi nghiến răng, đôi mày nhíu chặt thành hình chữ “xuyên”:
“Tôi không điên! Đây là cơ hội cuối cùng để giải được bí mật của tượng Garuda!”
Lời đã nói ra, giờ việc nên làm thế nào phải xem phản ứng của Điêu gia và lão Giang. Không ngờ hai người ấy lại cùng gật đầu đồng ý.
Lão Giang thậm chí còn quay sang mọi người tuyên bố:
“Trước khi giải được tượng Garuda quyền chỉ huy tạm thời giao cho Lý Kinh Lam! Mọi người đều phải nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-pha-co-mo/4803545/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.