“Không sao, chỉ cần ông ấy còn ở Thượng Hải, tôi nhất định có cách mời ông ấy ra mặt!”
Sau đó, Lão Giang bắt đầu ăn uống thoải mái, tỏ vẻ đại tiệc.
Trước đó, trong bữa trưa tôi còn thắc mắc tại sao Lão Giang ăn ít, hóa ra ông để bụng trống, chờ giờ này “ra tay” chăng? Nhưng nhìn những món ăn phương Tây tinh tế trước mắt, tôi nuốt nước bọt, bỏ qua sự e dè, cầm d.a.o nĩa bắt đầu ăn theo.
Ngân Linh cũng chẳng màng giữ hình tượng, mặc dù nhỏ nhắn xinh xắn nhưng lượng ăn có thể bằng hai người cộng lại, bữa ăn nhanh chóng khiến Trương Bạch Cư giật mình đến rơi luôn chiếc quạt.
Trong bốn người, chỉ có Hạ Lan Tuyết ăn chậm rãi, nhai từng miếng, như một tiên tử không ăn uống trần gian.
“Lão Giang, các người đói ba ngày rồi sao?” Trương Bạch Cư nhấp trà, hỏi chậm rãi. Lão Giang đang nhai miếng bít tết, nói lắp bắp: “Ăn no mới làm việc được, cậu không biết sắp tới tôi sẽ cực khổ ra sao…”
“À, tôi quên giới thiệu rồi, đây là đệ tử thứ mười ba của tôi, Lý Kinh Lam, công phu tầm thường, tâm cơ tuyệt đỉnh.”
Chỉ trong lúc ăn uống, Lão Giang mới nhắc tôi một câu, khiến tôi bỗng nhận ra, ông này đã “vắt kiệt” 12 đệ tử trước đó…
Trương Bạch Cư lại nhìn Ngân Linh, tò mò vì cô bé nhỏ nhắn theo Hạ Lan Tuyết, nhưng sao lại ăn được nhiều như vậy.
Ngay khi Ngân Linh nhận ra ánh mắt Trương Bạch Cư, cô lập tức giơ tay nói: “Công tử, Linh nhi còn muốn ăn hai chiếc đùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-pha-co-mo/4803492/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.