Kế hoạch của tôi thực ra rất đơn giản: tôi chính là Lý Kinh Lam thằng nhóc ngày xưa đã trốn khỏi Trấn Sấm, chỉ khác là sau này tôi sang Anh du học. Giờ thì học xong quay về, nhớ quê quá nên mới dẫn theo quản gia lão Giang trở lại Trấn Sấm thăm họ hàng.
Thân phận này là thích hợp nhất, bởi trong ký ức của tôi, người Trấn Sấm vốn rất bài xích người ngoài.
Lão Giang khen tôi thông minh, lập tức nghe lời, lái xe ra phố mua quần áo. Còn tôi thì đứng trước gương tập nói vài câu tiếng Tây, cố tình diễn cho giống kẻ “nửa Tàu nửa Tây”, thứ kiểu cách rất thịnh hành ở xã hội Dân Quốc.
Không lâu sau, lão Giang trở về, ông sắm cho mình một bộ vest kẻ xám, lại còn kèm theo chiếc cà vạt đỏ chói mắt.
Tôi thì thay bộ đồng phục du học sinh, đeo thêm cặp kính gọng vàng, bước ra khỏi phòng liền khoa trương chào một tiếng:
“Hello, quản gia Giang của tôi!”
Lão Giang bị màn nhập vai của tôi dọa cho sững sờ, đến nỗi còn bảo suýt không nhận ra.
Chúng tôi đặt vé tàu đi Hồ Bắc rồi lên đường. Lão Giang còn mang theo cả một bao lớn bánh kẹo Bắc Bình, bảo để biếu bà con ở Trấn Sấm.
Tôi gật đầu, trong bụng thầm nghĩ: diễn viên nhỏ là tôi, rốt cuộc lại kéo thêm một lão diễn viên kịch cứng cựa.
Lên tàu, tôi chỉ lo đùa nghịch với con mèo tam thể lớn màu vàng vằn mà tôi nuôi, tên Đại Hổ. Hễ muốn cà phê hay cơm trưa, tôi chỉ cần búng tay một cái là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-pha-co-mo/4803417/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.