Cảnh tượng trước mắt khiến tim tôi như nhảy ra ngoài. Tôi run run nhìn lão Giang:
“Ngôi mộ này có ma à? Sao kẻ nào bước vào cũng bị chặt mất tay?”
Lão Giang chỉ cười, bảo rằng đây chắc là một đạo mộ hẹp dài, bốn phía đều là đá huyền vũ tự nhiên. Đám trộm mộ không cách nào nới rộng, nên mỗi lần chỉ có thể cho một người xuống.
Tôi thầm nghĩ: chuyện này thì liên quan gì đến gãy tay? Lão bảo tôi đừng nóng. Theo suy đoán của ông, cuối đạo mộ có một cánh cửa, trên cửa lắp cơ quan khóa gọi là “ Tử mẫu âm dương búa”. Mỗi lần mở đều phải đưa tay vào lỗ ẩn trên cửa. Nếu giải sai, ắt phải chịu đau đớn bị c.h.é.m cụt tay.
Đó là kiệt tác của bậc thầy cơ quan thời Ngũ Đại Thập Quốc. Thế nên trong mộ nhiều khả năng là mộ nhà Hậu Đường. Lão còn dặn tôi trước khi vào phải ôn kỹ toàn bộ cơ quan đời Đường trong đầu.
Tôi nghe mà thầm phục mắt nhìn người độc như d.a.o của lão!
Chưa vào mộ, chỉ nhờ một manh mối đã đoán trúng tám chín phần. Khoan đã… câu cuối của lão là ý gì? Chung quanh toàn là bọn cướp mộ g.i.ế.c người không chớp mắt, chúng tôi làm sao vào nổi?
Lão Giang dường như đọc được sự ngờ vực trong mắt tôi, chỉ cười nhạt: “Dĩ nhiên là trực tiếp vào thôi.”
Nói rồi, ông ung dung bước ra khỏi chỗ ẩn nấp.
“Người nào?”
Đám trộm mộ cảnh giác cực cao, vừa thấy bóng người liền rùng mình, mấy thanh đao cong lập tức kề sát cổ lão.
“Thằng nhóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-pha-co-mo/4803413/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.