Từng tiếng từng tiếng Bát Nhã Ba La Mật.
Sống như mùa hạ, chết như mùa thu.
Còn gì tiếc nuối nữa
…
Tất cả đều làm theo lời đại vu sư.
Quả thật, hơn mười ngày kế tiếp rốt cuộc đã được yên bình, ít nhất là bề ngoài như thế. Đàm Quế Trung vội vàng kết thúc thỏa đáng mối làm ăn của Đàm Thị tại vùng đất này, thu dọn châu báu còn sót lại, đi về phương Bắc. Người Xuân gia lục đục trở về nhà, lời đồn đại trên trấn cũng lắng xuống phần nào.
Nhưng mà Xuân Bán Vũ vẫn ở trong trang viện nhỏ bên ngoài huyện lị, tuy hơn nửa tháng qua không xảy ra việc gì, nhưng anh vẫn không yên lòng. Anh phải chắc chắn Đàm Dung không ầm ĩ nữa, sau này sẽ mãi mãi rời khỏi cuộc sống của anh.
Dĩ nhiên Sách Mã ở bên cạnh anh. Không biết tại sao họ đều có cảm giác không thật. Hoặc là đều có dự cảm sẽ mất đi đối phương, cho nên đối đãi với nhau hết sức dịu dàng, làm tất cả mọi chuyện cảm thấy vui vẻ, tình cảm dành cho nhau càng thêm nồng nàn, như thể dành hết tình yêu cả đời vào những ngày này. Nhưng tình yêu nồng nàn không thể vượt qua lễ nghĩa.
Đáng tiếc ngày hạnh phúc ngắn chẳng tày gang, sáng sớm hôm đó, Sách Mã tự tay nấu bữa sáng, nhưng đợi rất lâu cũng không thấy Xuân Bán Vũ thức dậy. Phải biết rằng mấy ngày liên tiếp cuộc sống của Xuân Bán Vũ rất có quy luật, không thể nào mặt trời đã cao quá ba sào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-san-hoang-tuyen/3230594/quyen-3-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.