Ta tin có thể nghe thấy tất cả
Thậm chí biết trước li tan và gặp được một tôi nào khác.
Mà trong thoáng chốc không thể chắc chắn
Dù hớt hải chạy đi, điều đã mất cũng chẳng thể quay về.
Hãy xem ta cài trâm hoa, đường bước đi trăm hoa đua sắc.
Có một số việc nhiều lần bỏ lỡ, chỉ đành ngậm ngùi vùi vào gió tuyết mưa sa.
…
“Tôi chiều chuộng à?” – Đàm Quế Trung đột nhiên cười lớn, tiếng nói thê lương – “Đúng, nhưng tôi không chiều được sao? Thứ nhất, nó là đứa em gái duy nhất của tôi, tôi nâng niu nó như hòn ngọc quý trên tay. Thứ hai, cậu có nghĩ tới hay không, là tôi sợ hãi”.
Sợ ư?
Xuân Bán Vũ và Sách Mã đều đứng ngây ra.
“Các người không biết sao? Đúng, Đàm gia bịt miệng người ngoài làm sao biết được chứ? Ai cũng nói Đàm đại tiểu thư lạnh lùng kỳ lạ, chẳng ai biết nó đáng sợ đến cỡ nào. Lúc Tiểu Dung sinh ra, cá vàng và mèo con nuôi trong nhà đều vô duyên vô cớ chết đi. Lúc đầu không ai nghĩ đến khía cạnh này, chỉ cảm thấy là điềm chẳng lành. Nhưng dường như nó có một năng lực thần bí, nếu ghét cái gì thì cứ nhìn chằm chằm, không lâu sau người bị nó ghét sẽ chết, vật bị nó ghét sẽ bị hủy hoại. Càng lớn lên, chỉ cần bị nó liên tục nguyền rủa cũng sẽ khiến kẻ bị nguyền rủa chết rất thảm”. – Đàm Quế Trung rùng mình – “Cho nên khi chúng tôi phát hiện ra nó có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-san-hoang-tuyen/3230593/quyen-3-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.